Đông vinh (Sự tráng lệ của mùa đông) là một trong những truyện ngắn có mốc thời gian ở ngay sau thời điểm kết thúc "Phong hải, mê bờ"
Khi Taiki bước khỏi
toà điện, vương cung đã đổi sang diện mạo hoàn toàn mới.
Cậu đứng lại trong
hành lang, chớp chớp mắt nhìn quanh vài lần. Bản thân các toà nhà không có gì
thay đổi, những đình viện sân vườn tráng lệ cũng như xưa. Những bức tường trắng,
những mái ngói xanh đen, những quan viên qua lại - vẫn là quang cảnh đó.
Nhưng hôm nay dường
như mọi vật đều đang toả ra một quầng sáng êm dịu. Tất cả quấn quanh mình một vầng
quang nhè nhẹ, tựa như một lớp sa mỏng đang vắt qua một nền trời trong xanh lạ
lùng. Sắc xanh ấy giờ bị che mờ đi, mặt trời trở thành một vệt trắng, ngay cả
cái bóng đổ dưới chân Taiki cũng chỉ còn một màu xám nhạt.
Còn quang cảnh trước
mắt cậu lại bừng sáng hơn cả thời điểm ban trưa.