Saturday 28 May 2022

Nguyệt ảnh, ảnh hải - Chương 4

 Youko lại lang thang thêm hai ngày với con khỉ là bạn đồng hành duy nhất. Cô không có mục tiêu gì, chỉ muốn rời càng xa Hairou và Kasai càng tốt.

 

Cổng tất cả các thành đều được canh giữ nghiêm ngặt. Người lữ hành bị kiểm tra gắt gao. Hẳn đã có tin tức truyền đi về một kaikyaku chạy trốn từ Hairou và xuất hiện ở Kasai. Tại các thị trấn nhỏ hơn, lưu lượng người qua lại thưa hơn cũng có nghĩa rằng cô sẽ khó có thể trà trộn vào đám đông để qua mặt lính canh.

 

Youko không còn lựa chọn nào ngoài cách bám theo đường cái và ngủ ngoài đồng vào buổi đêm. Đến ngày thứ ba, cô tới một thành phố lớn hơn cả Kasai. Nó được bao bọc bởi một vòng tường thành cao lớn, tường dày được gia cố thêm bờ phòng thủ. “Lâu đài Takkyuu”, biển trên cổng thành viết. Đây hẳn là một châu phủ.

 

Hàng quán mở san sát suốt dọc đường đến cổng. Tại các thành phố khác, bên ngoài tường thành chỉ có ruộng đồng trải dài. Ở Takkyuu, người bán hàng rong lại mở chợ ngay ngoài cổng thành, trên ruộng đồng dựng kín lều. Người mua người bán chen chúc trên con đường quanh thành.

 

Trong những ngôi lều tạm bợ ấy có đủ mọi thứ trên đời. Len qua dòng người trước cổng, Youko liếc thấy một lều bày nhiều chồng quần áo. Cô chợt nảy ý mua một ít quần áo nam giới cũ. Độc hành với dáng vẻ phụ nữ chỉ mang lại rắc rối. Nhờ sự giúp sức của Jouyuu, cô có thể dễ dàng thoát khỏi các tình huống này, nhưng tránh được chuyện xô xát ngay từ đầu vẫn tốt hơn.

 

Thursday 19 May 2022

Nguyệt ảnh, ảnh hải - Chương 3

 

Trong ba ngày trời, Youko chỉ ngủ khi mặt trời đã lên cao, thức dậy khi hoàng hôn, và đi đường vào ban đêm. Cô đi không nghĩ tới đích đến hay phương hướng gì, ngủ trên các bãi cỏ, và ăn những hạt cây hay quả nhỏ có thể tìm được.

 

Hoạt động buổi đêm khiến cô kiệt lực đến mức cô luôn ngủ hết cả ngày hôm sau, cho dù cơn đói cồn cào không ngừng sùng sục trong bụng như một bầy côn trùng. Chừng nào cô còn nắm trong tay viên ngọc xanh, cô sẽ không chết vì đói, nhưng phép thuật của nó không thể khiến cô đầy bụng.

 

Đến ngày thứ tư, cô có được mộ khoảnh khắc tỉnh ngộ. Cô nhận ra mình đang cứ chờ mong gặp được thứ gì đó, trong khi chẳng bao giờ dừng lại để tự hỏi xem mình muốn gặp cái gì.