Tuesday 7 June 2016

Tung cánh đồ nam - Chung chương [Hết]

Fanart by The Knight

Trên nền trời của Hoàng Hải xuất hiện một chấm đen.

Nó hướng thẳng về phương nam, vút lên phía trên Vân Hải, vượt qua dãy núi Kongou, tiến vào vùng trời của biển Sekkai ở nam Hoàng Hải.

Tung cánh đồ nam - Chương 6

Đã bước vào Hoàng Hải thì không thể quay trở ra cho tới ngày Ankou tiếp theo. Người ta chỉ có thể ngủ ngoài trời, khi bị thương hay bị bệnh thì cùng lắm là chui rúc dưới một bóng cây.

Theo lời kể, làng hoàng chu đã có từ lâu lắm. Chu thị và cương thị - hay bất cứ một kiểu hoàng chu nào - đã vào Hoàng Hải để săn quái thú, tìm cây cỏ hay đá quý. Rồi họ tìm chọn những khu vực an toàn và thuận lợi, chuyển gạch đá tới và xây những hầm trú để trốn yêu quái.

Các hoàng chu không có nhà, phần lớn đều không có một địa chỉ định cư nào. Qua thời gian, bắt đầu có những hoàng chu muốn ở lại Hoàng Hải. Những người này liền hợp lực xây nên các làng.

Tung cánh đồ nam - Chương 5

Shushou mở mắt.

Cô hít vào một hơi. Ngực cô đau nhói, nhưng người vẫn gượng dậy được, xem ra không bị thương nặng ở đâu.

Xung quanh rất tối, chỉ thấy từ xa phía trên rọi xuống một luồng sáng mỏng.

"Tốt rồi. Ít nhất vẫn sống." Cô ngước nhìn tia sáng len lỏi qua khe đá kia, theo bản năng mà hô nhỏ một tiếng. Âm thanh dẫu khẽ vẫn vọng lên, dội lại theo những vách đá. Đây hẳn là tại đáy của một hốc đá trên lưng chừng vách núi nọ.

Tung cánh đồ nam - Chương 4

"Chú ta cứ nhất quyết cho rằng cháu không bao giờ hiểu được. Cháu thật không thể chịu được khi bị coi như đứa ngốc kiểu đó."

Shushou bực bội nói. Ở bên cạnh cô, Kiwa gật đầu một cách khoa trương. "Làm vậy đúng là quá lắm. Shushou, cháu chắc chắn không phải là một đứa trẻ tầm thường. Dù sao cháu cũng đang thăng sơn mà."

"Đúng vậy."

"Thực ra những người săn xác chính là vậy đấy. Họ đều là những kẻ yếm thế. Tuy họ tự nhận mình là người hoàng chu, nhưng thực ra cũng có những người xuất thân từ Kyou. Dù vậy, chưa bao giờ thấy ai trong số họ thăng sơn, và đương nhiên cũng chưa bao giờ có một hoàng chu nào trở thành vương."

Tung cánh đồ nam - Chương 3


Họ mất thêm năm ngày nữa để vượt qua vùng rừng rậm. Trong thời gian này, đoàn người lại mất thêm hai thành viên.

Cánh rừng bị cắt ngang bởi một khúc sông rộng nhưng khá cạn. Một sợi xích đã được bắt qua mặt sông - người ta bám vào nó để lội qua trên đáy sông trơn trượt. Tới bờ bên kia, con đường lại tiếp tục đâm vào rừng rậm. Vẫn như trước, lối đi mòn hướng về vùng thượng du.

Bóng núi Kongou ngày một nhạt nhoà. Khi họ mới tiến vào khoảng rừng trống đầu tiên để cắm trại, vách núi sắc lẻm còn hiển hiện phía trên những tán cây. Giờ thì nó đã mờ, dần dần chìm xuống sau biển cây xanh bạt ngàn. Sau khi vượt qua một sườn núi nữa, dãy Kongou đã hoàn toàn khuất bóng.

Tung cánh đồ nam - Chương 2


Ngày xuân phân, từ khi trời còn chưa sáng, người chưởng quỹ nọ đã tiễn cô bé và người đàn ông cô thuê rời khỏi quán trọ của mình, gương mặt lộ rõ vẻ lo lắng.

Gankyuu dắt con haku bước hòa vào dòng người đang bước tới trên con đường còn tối, không ngừng thở dài. Suốt bữa sáng, anh đã kiên nhẫn khuyên bảo Shushou hết mực, cố giải thích cho cô hiểu rằng làm như cô là quá chủ quan, nhưng cô chẳng nghe lọt tai câu nào. Không những thế, trong lúc anh khổ tâm giảng giải, cô còn chống tay lên bàn ngủ luôn. Đến mức này rồi thì anh cũng chỉ còn cách lao theo.

Tung cánh đồ nam - Chương 1

Gió như thổi thẳng tới từ Hư Hải tăm tối.

Từ đầu mùa thu, tiết lạnh dần buông xuống đến trĩu nặng, hình thành những khối khí tại phía bắc Hư Hải. Nước biển hạ nhiệt độ, vùng nước ấm thu hẹp dần. Cuối cùng, toàn vùng biển rộng trở nên lạnh lẽo. Nước ấm gặp khí lạnh liền mất nhiệt, hình thành dòng đối lưu chậm, đẩy nước lạnh phía dưới lên, khiến chúng đông lại từng mảng, điểm xuyết lên mặt biển những vằn trắng. Không khí cũng trở nên buốt giá, cuốn về phương bắc, va chạm cùng những tảng băng nổi, lật bẩy những chỏm băng lên, rồi cuối cùng, khi tiến vào đất liền, đã trở thành một thứ cuồng phong lồng lộng có thể đánh bạt thuỷ triều.

Đây là điều phong

Tung cánh đồ nam - Chương mở đầu

Nằm ở trung tâm thế giới này là “Hoàng Hải”. Đây thực ra là một hòn đảo, bốn phía bắc, đông, nam, và tây được bao bọc bởi bốn nội hải Kokkai, Seikai, Sekkai, và Hakukai.

Một sớm nọ, một chấm đen nhỏ xíu xuất hiện trên bầu trời phương bắc của Kokkai, bóng một kỵ thú chủng ngựa bay xuất hiện từ phía bờ tây của Vương quốc Kyou.

Tắm mình trong ánh nắng ban mai của tiết trời cận xuân phân, lông nó lấp loáng phản chiếu những tia sáng bạc, thân hình phi nhanh qua không trung về phía tây nam. Xa xa qua làn nước sâu u ám, một bức tường sừng sững dựng lên, ẩn hiện trong màn sương tựa một ảo ảnh.