Youko tỉnh lại
bên mép nước, trong tai rầm rì tiếng sóng biển vỗ lên bờ cát.
Cô nghển cổ nhìn. Một con sóng lớn xô vào, đẩy nước liếm
sâu vào bờ, tràn qua bắp chân của cô. Lạ thay, vào mùa này trong năm, nước biển
vẫn không hề lạnh, vậy nên cô chỉ nằm yên, để sóng rửa ướt chân.
Không gian nặng mùi muối biển. Trong tâm trí đang lơ đãng
của Youko chợt nổi lên ý nghĩ rằng mùi này rất giống với mùi máu. Cô chăm chú
nghe tiếng mạch đập dồn dập như sóng trong tai mình. Chính nó! Là nước biển
đang chảy trong tim mạch của cô chứ không phải máu!
Một con sóng lớn lại xô bờ, lần này ngập đến giữa đùi của
cô. Cát chảy nhè nhẹ gãi lên hai đầu gối của cô, mùi muối mặn nhuốm đặc không
gian.