Tuesday 6 July 2010

[Sách] The Picture of Dorian Gray - Oscar Wilde

"(...)What is marriage? An irrevocable vow. You mock at it for that. Ah! don't mock. It is an irrevocable vow that I want to take. Her trust makes me faithful, her belief makes me good. When I am with her, I regret all that you have taught me. I become different from what you have known me to be. I am changed, and the mere touch of Sibyl Vane's hand makes me forget you and all your wrong, fascinating, poisonous, delightful theories."
"And those are ... ?" asked Lord Henry, helping himself to some salad.
"Oh, your theories about life, your theories about love, your theories about pleasure. All your theories, in fact, Harry."
"Pleasure is the only thing worth having a theory about," he answered in his slow melodious voice."But I am afraid I cannot claim my theory as my own. It belongs to Nature, not to me. Pleasure is Nature's test, her sign of approval. When we are happy, we are always good, but when we are good, we are not always happy."
Chương 6


Dorian Gray - một chàng trai trẻ, một trái tim mới bừng nở, một tâm hồn trong sáng..., và một sức cuốn hút phi thường. Trong một cơ hội bất ngờ, hắn đã lập một giao ước hiếm có: hắn sẽ vĩnh viễn không già, vĩnh viễn tươi trẻ, còn bức chân dung của hắn - một bức tranh tuyệt phẩm - sẽ thay hắn gánh chịu sức đẩy của thời gian. 

Khi ấy hắn không biết, bức chân dung cũng sẽ là tấm gương phản chiếu tâm hồn hắn, sẽ ghi lại một cách trung thành từng nét ác độc, từng nét xấu xa dần dần xuất hiện phía sau gương mặt xinh đẹp của con quái vật kia.

The Picture of Dorian Gray là một tác phẩm tràn đầy tư tưởng amoral, vain, hedonistic và tập trung sâu nhất vào tư tưởng con người. Dorian Gray không bao giờ gặp trở ngại. Hắn giàu có, đẹp trai, mọi tiếng xấu không thể ngăn tất cả mọi người bị hắn quyến rũ, ngay cả những kẻ có ý định trả thù cũng bị số phận loại bỏ hộ hắn - A child protected from everything but himself. Tâm hồn Dorian kiêu ngạo rồi lại hoảng sợ, thức tỉnh rồi lại gào thét thèm muốn nha phiến, logic nhưng hỗn độn. Cả cuộc đời hắn tìm kiếm khoái cảm trong sự hưởng thụ - hưởng thụ từng phút giây, từng vẻ đẹp, không chút kiềm chế hay. Cho đến cuối cùng, hắn vẫn không hiểu được giá trị của sự bình yên.

Đây không phải là một trong những tác phẩm ưa thích đối với cá nhân bạn Zed (giá trị đạo đức của nó ba chấm quá XD), nhưng bạn vẫn nghĩ nó là một tác phẩm hay và nên đọc. Ngoài ra đây cũng là một trong những tác phẩm cổ điển mang có giọng văn dào dạt mạnh mẽ, không "đĩnh đạc" như nhiều tác phẩm kinh điển khác cùng thời.

Btw, nó được liệt vào thể loại gothic horror fiction =)).

Lảm nhảm:
- Chương 11: chương 11 là một chương rất kỳ lạ, ít nhất là đối với bạn Zed. Đây là chương mở đầu cho sự chuyển tiếp giữa Dorian khi trẻ và giai đoạn 18 năm sau. Trong chương này tác giả kể lại những thay đổi của Dorian, trong đó có việc theo đuổi những thú vui thoả mãn "cảm giác" (senses) như sưu tập đá quý, nhạc cụ, thảm treo tường v..v.., và sự say mê của hắn trong những câu chuyện phía sau mỗi vật hắn mang về. Điều đáng chú ý là phần này rất dài, quá dài. Với mỗi sở thích của Dorian, tác giả viết chừng 2 đến 3 trang giấy kín đặc những ví dụ có nội dung phần lớn mang dạng "Vua abc đã tiến vào nơi xyz trong chiếc áo choàng nạm #@! viên kim cương" hay "Căn phòng được chuẩn bị cho Hoàng hậu blah blah được trang điểm với một nghìn ba tram hai mươi mốt con vẹt có cánh manh huy hiệu thếp vàng của hoàng hậu..." Sự tràn ngập của các ví dụ mang đầy những dẫn chứng lịch sử, văn học hay thuần thoại hết sức giàu có (và lằng nhằng khó hiểu) dường như không đơn thuần chỉ có tác dụng xây dựng hình tượng nhân vật mà còn bộc lộ trái tim của chính tác giả. Oscar Wilde hẳn cũng đã say mê những đề tài này nên ông mới muốn viết nhiều chi tiết của nó đến vậy ^^".

Cá nhân bạn Zed thì chỉ thấy mấy đoạn này hết sức là buồn ngủ và bạn đoán rằng chắc ông tác giả lúc viết cũng đang ngồi hút opium phì phèo T_T.

- Tranh minh họa: a ha, bức chân dung quan trọng đến vậy thì đương nhiên là để ý tranh minh họa một chút. Bản đầu tiên mà bạn Zed đọc là bản của Penguin classic 2003, khi ấy cái bìa sách chẳng gây ấn tượng gì cho bạn cả (Cover). Đến khi mua quyển này để tặng một người bạn thì bạn Zed thấy bản 2010 của Barnes & Noble (như trên) và mới bắt đầu chú ý. Bức tranh trên bìa là  một phần bức chân dung Frank Lizst vẽ bởi Henri Lehmann. Lizst cũng là một con người say mê vẻ đẹp, say mê cảm xúc, có điều ông được mệnh danh là nhạc sĩ của thiên đường, trong khi đồng chí Dorian Gray của chúng ta... ^^""". Dorian có lẽ cũng đã giống như Lizst khi ở trong bức tranh này - chỉ là một tài năng, một sự cuốn hút, chưa từng bị ảnh hưởng bởi những ham muốn.
Một số các thể hiện Dorian Gray, trong đó có bộ phim Dorian Gray năm 2009 (có diễn viên đẹp trai nhưng nhìn phim thì có vẻ rất bựa, nhất là về việc nó cố tình nhấn vào cái gothic horror và erotic) đã chọn cách thể hiện bức chân dung của nhân vật thay đổi dần đi theo hướng tàn phá, tức là kiểu mặt mũi biến dạng, da nhăn nheo xấu xí, thậm chí trông như quỷ hay thú vật. Trong truyện chỉ nói bức tranh già đi và phản chiếu tâm hồn Dorian - nó trở thành vẻ mặt độc ác, kiêu ngạo,ánh mắt giả dối, khoé môi cong lên nụ cười đạo đức giả v..v.. Tác giả đã cố ý diễn tả rằng những thay đổi này là rất nhỏ về mặt hình thức, chỉ có ảnh hưởng của chúng đến cái hồn của bức tranh là rất mạnh mẽ (giống kiểu cái miệng của Mona Lisa thêm một chấm là thành khác). Những thay đổi này khiến gương mặt trong chân dung trở nên thâm hiểm ác độc, đối lập với vẻ đẹp thuần khiết lúc đầu, tức là cái mặt thì vẫn là gương mặt đẹp chai chứ đâu phải thành như zombie như các bác chém T__T.


3 comments:

  1. đúng là cái bìa trước chả ấn tượng j cả =)
    nghe có vẻ khó hiểu T____T

    ReplyDelete
  2. Mày nói thế nhưng tao biết mày thừa tự tin để mà đọc =D~
    ... không thì như tao đã nói đấy, đọc xong giả lại cho tao =)).

    Được cái truyện này cũng ngắn thôi, chỉ hơn 230 trang.
    Mà mày thử google ảnh anh ấy xem mấy cái quả zombie xem T_T

    ReplyDelete
  3. đã xem. Ôi xồi...

    Có hiểu hay không thì tao cũng ứ giả :">

    ReplyDelete